Theo tạp chí Cactus Explorers Journal
Giới thiệu giống Gymnocalycium esperanza có thân màu trắng và gai đen, trông khá ấn tượng, có thể là được lai giữa 2 giống Gymnocalycium castellanosii armillatum và Gymnocalycium bodenbenderianum
Một chi Gymnocalycium mới
00:28 |
Nhãn:
Xương Rồng (Cactus-Secculent)
Read User's Comments(0)
Dzui Dzui
07:28 |
Nhãn:
Xương Rồng (Cactus-Secculent)
Khoe hàng bông hoa sứ thái do chính tay mình ghép
Tiểu hồ điệp rừng ghép từ năm ngoái, năm nay đã ra mấy vòi hoa
Trung thu 2014
Bài thơ không tên số 48
[TG: Phan Lê Trung Tín]
Độc thoại một mình khi đối diện cùng đêm
Ta chẳng biết giấu vào đâu những buồn vui nước mắt
Cúi xuống tận cùng trong niềm đau chia cắt
Tìm lại muộn màng trong khoảng lặng của đêm
Người không còn lưu giữ những kí ức mông mênh
Ta cũng đội ơn người cho ta biết đâu là hư là thực
Cháy đến tàn hơi trong cuộc vui được mất
Tình yêu nào chẳng có những trở ngại vô thường
Ta tự hỏi lòng giữa chúng ta có những nhớ-yêu-thương
Khi niềm tin đã cạn mòn trong men say cũ kĩ
Liệu có nên đem tình yêu ra đấu trí
Tìm giữa màn đêm những ẩn số vô cùng
Ta thầm lạy đất trời mở rộng vòng tay đủ để bao dung
Che chở những kẻ lạc loài, đi sai phương hướng
Ta biết khóc trên vai ai khi tình yêu không có lòng độ lượng
Tự ngã trước bóng mình, rồi tâm sự với đêm…
Tháng Tám
Tháng Tám
(Đào Nguyên Thảo)
Phải không em?
Ra đời dưới một chòm sao tháng 8
Lúc hoa lựu đơm bông
Và chúm chím môi cười
Lúc mở mắt ra và nhìn thấy cuộc đời
Líu lo đầy trời tiếng sẻ
Nắng vàng mật ong những màu sắc hạ
Rớt xuống tóc mềm
Mông lung.....
Mông lung.....
Lúc hoa xoan tim tím tự nhún mình vào không trung
Lấp lánh mắt em sắc màu cuối hạ
Không còn mưa ngâu khóc trời xứ lạ
Nép dưới hiên nhà nhìn mây trắng bay qua
Nép vào gốc phượng già nhìn cổ tích thật xa
Áo em trong như sắc màu tháng tám
Cỏ mật bà tiên nồng nàn.....thơm lắm
Tóc em xanh, tôi trộm ngắt bên thềm
Tương tư trời như một áng tóc mềm
Run run môi em ngọt ngào như viên kẹo
Tôi ngước lên nhìn sao đêm kỳ diều
Nhận ra em - ngày tháng 8 đầy vơi
21/01/2014
Caption: Giấc ngủ của mềnh, đêm đêm
"Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu anh
Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm
Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm
Hoàng hôn ơi sao mắt mở quầng thâm
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu, bờ yêu!"
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)