Cho một Tháng 11 quá buồn bã
_Vậy là Bác đã ra đi chỉ sau 2 ngày nằm viện, ra đi quá vội vã để lại bao xót xa chới với cho những người ở lại. Quá đau buồn. Bác đã đi đến cuối con đường của mình, ai cũng có một hành trình phải hoàn thành, đó là đời người, giờ thì mọi người phải đi con đường của riêng họ mà không còn có Bác.
_Mình không muốn kêu rêu những đau khổ của số phần, vì chăng đó là lẽ thường ở cõi nhân sinh. Nhưng sống để chứng kiến người thân của mình lần lượt ra đi quả là nỗi đau khổ ở nhân gian. Cuộc sống ngày càng trở nên quá cô quạnh.
T9 - 2021
10:27 |
" Tháng 9 về chiều bảng lảng sương giăng
Ướt mái tóc cho dài thêm nỗi nhớ "
_Tháng 9 về với mùa thu của những heo may, mùa của lá mơ phai trong chiều buồn võ vàng, tháng của quẩn quanh và cô quạnh. Chỉ còn những cơn mưa về quanh đây, rơi đều, chỉ có mưa không cần nghi ngại, chỉ còn mưa là hồn nhiên đi qua chốn này. "Có con đường nằm nghe nắng mưa" vẫn 2 mùa đi về. Tháng 9 về cho lòng bao bồi hồi.
_Bài hát đã lâu không nghe, bài hát gắn liền với kỷ niệm đã qua, chuyện tình buồn đã muốn lãng quên. Ai rồi cũng có một khu vườn bí mật của tâm hồn mình, khu vườn của hoài niệm.
_" Consequently people live even more lonely lives in an even more connected planet." - Trích từ 21 Lessons for The 21st Century.
Quả đúng vậy đấy, một thế giới tưởng vô cùng gắn kết nhưng thực ra là một thứ hư ảo.
Ngồi quán lạ
Coffee ngon
Cả thế giới thu nhỏ
Trong một chiếc iphone
Không ai nói với ai
Dù chỉ một lời
Mùa Vu Lan 2021
_ Mùa dịch Covid, luẩn quẩn trong nhà suốt 2 tháng qua. Rảnh rỗi, ghi lại mấy dòng mình đã viết mua Noel trước. Một mùa Vu Lan nữa lại về, lại nhớ lời ước nguyện ngày xưa.
Chiều buồn hiu hắt
Phố vội sa giông
Bụi cay nồng mắt
Nhớ em se sắt
Gió nhắc những ngày
Hai đứa bên nhau
Tính chuyện trầu cau
Trăm năm hẹn ước
Bây giờ bèo nước
Biết có gặp nhau
Ước hẹn ngày sau
Bắc cầu Ô Thước.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)