"Em chẳng còn "ngược đường ngược nắng để yêu anh"
Không những hờn ghen - bão giông - khắc khoải
Em trở về giữa bộn bề mê mải
Lối em đi giờ ngược lối anh về
Anh thẫn thờ nhặt nắng dưới cơn mưa
Đợi em về vẽ cầu vồng bảy sắc
Cơn mưa phùn nhạt nhòa nước mắt
Dáng em mờ nỗi nhớ xanh xao
Em sẽ không còn ngược lại nữa sao?
Mà xuôi về chốn bình yên khác ấy
Bàn tay anh vẫn gầy biết mấy
Tấm lưng này không che gió nổi cho em
Anh lắng nghe tiếng thở của đêm
Tiếng em cười xa dần trong ký ức
Anh ngược về lục tìm trong thổn thức
Nông nổi một thời, nông nổi để mất em"
6 nhận xét:
Trồng hoa và yêu thơ. Lãng mạn gớm nhể
Hj, bây giờ người ta gọi là "sến" Chấm ạh
Mấy ai được sến giữa cuộc đời!
Hở, ni là thơ bạn TM làm ấy hả?
À quên, trong ngoặc kép :v chứ TM làm chi biết làm thơ :v
ờ, mềnh có pít làm thơ bao giờ mô
Đăng nhận xét