I have to write it right away to prevent me from forgetting it. I keep remaining jogging every night after 9 pm. I'm trying my best to learn English so sometimes I write or naturally talk in English. I hope that everyone delightedly excuses me for that and nobody blames me for that habit.
Vài câu thơ của Xuân Quỳnh cho buổi tối đêm nay, câu thơ hiện về bất chợt khi giọt sương trên lá cây rơi xuống má, vài câu thơ giúp cuộc đời này thêm mềm mại.
For Me
Nỗi Niềm Tháng Chín
...
SG, đêm mưa, 28/08/2019
Rong rêu
Rong rêu...
chẳng muốn giữ lại gì trong tâm trí
lênh đênh như rong rêu trên biển
Nắng trưa hay giá rét
Hay giông bão đi qua
Cho em Thuyên
Trên màu đất ngời lên sắc lửa.
Chiều Chúa Nhật buồn
Chờ một làn gió heo may, nhớ mùa gió chướng ở quê nhà, nhớ những ngày còn đi học đạp xe ngược gió
[1] 3 câu đầu mượn từ một bài của ai đó không nhớ rõ
Sg, mùa hè 06/2019
Những ngày không ngớt mưa tháng Sáu
Cuộc sống là luôn tìm kiếm câu trả lời, dù là ít ỏi.
Cách không lâu, dạo tháng Ba, có làm mấy câu nho nhỏ gửi nhỏ Young-tree, một người em yêu dấu dễ thương. Tôi thương em như thương tuổi mộng mơ thần tiên đã không bao giờ còn nữa. Tôi biết em từ khi còn là một cô nhóc 16 tuổi trên Yahoo Blog, (tôi có nhiều bạn lòng trên mạng Blog) rồi Yahoo Blog đóng cửa và rồi chúng tôi tưởng rằng đã lạc mất nhau, may sao, tôi lại tìm thấy em trên Social media network Facebook. Nhưng rồi em lại deactivate trang Facebook, và tôi lại khắc khoải chờ mong và tìm kiếm thông tin về em trong vô vọng, tôi sent những messages sẽ không bao giờ được seen, những comments sẽ không bao giờ được reply trong suốt một năm. Bàng hoàng nhận ra sự biến mất đường đột của em đã để lại một khoảng trống trong lòng khó tả. Đôi khi có những thứ tưởng như gió thoảng hóa ra lại mang nhiều ý nghĩa quý báu. Tuy chưa một lần gặp mặt, nhưng tôi luôn xem em như một người bạn lòng, bạn tâm giao, một tâm hồn đồng điệu. Và như duyên nợ chưa dứt đã cho tôi gặp lại em. Cứ tìm, sẽ thấy.